Cùng với một Hà Nội ngày ngày phát triển mạnh mẽ, vẫn luôn luôn ẩn giấu ở đâu đó những ước muốn đi tìm lại một “Hà Nội xưa.” Thỉnh thoảng viết mấy dòng “trạng thái” ngăn ngắn trên mạng xã hội mà về Hà Nội, lại nhận được nhiều comment tiếc nuối. Chợt có ngày tôi nhận ra có một câu được lặp lại với tần suất ngày một nhiều: “Còn đâu hồn cốt của Hà Nội?” Tự nhiên lại nghĩ: hồn cốt là gì nhỉ? – giảng giải nghĩa đen thì dễ thôi, nhưng hiểu để đi tìm nó, để nắm lấy nó, thì nó là gì, một thực thể vô hình hay hữu hình có thể cầm nắm được?
Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma
Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…
Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…
Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma