Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…

Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…

Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Saturday, August 11, 2012

Một trường tiểu học ở Chennai


Đi lang thang ở Chennai bỗng gặp một trường tiểu học đang tập trung. Lạ chưa, ở Ấn Độ cũng học hè à? Tưởng chỉ có Việt Nam ta mới có kiểu tra tấn bắt trẻ con đi học cả mùa hè chứ nhỉ?
















Các cháu đang tập trung xếp hàng theo lớp ở trong sân. Cả trường đang hát theo một dàn đồng ca trên sân khấu.



Các cô giáo tiểu học ở đây cũng như ở nhà ta thôi, mặt mũi căng thẳng vì phải giữ trật tự với cái bọn trẻ con ồn ào này. Trời nóng nực nhưng được cái trường nhiều cây trong sân, chúng nó không bị nắng lắm, vả lại Chennai thành phố biển, không oi ả như Hà Nội ta, nên chỉ nóng thôi, không bức bối khó chịu.




Thấy có ông lạ mặt kỳ quái đứng chụp ảnh ngoài hàng rào, mấy chú bé nghịch ngợm, nháo nhác quay ra quay vào, cười toe toét. Cô giáo không phát hiện ra.

Một lúc sau hỏi được một cô giáo thấy cô bảo chúng nó có sinh hoạt ngoại khóa hè gì đó, chứ không phải đi học hè như ta. Nghỉ là nghỉ thẳng cổ 3 tháng nữa.

Nghĩ đến toàn bộ trẻ con nhà mình bị ngành giáo dục “đánh cắp tuổi thơ” mà tội nghiệp. Thời mình ngày xưa cũng thế, nghỉ luôn một mạch, mấy khi đi học hè! Học hè có khi chỉ để đỡ quên kiến thức mà thôi. Nay thì quần cho chúng nó chết thôi, như chính khóa luôn!
 

No comments:

Post a Comment