Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…

Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…

Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Wednesday, July 18, 2012

Con người Hà Giang (2) – Những bông hoa Cán Tỷ (1)



Đi qua cầu Cán Tỷ sang bên kia sông Miệm, vẫn là xã đó, nhưng đã là thôn khác. Một tốp bà con đang tụ tập bán những quả dưa, mà người dưới xuôi thường gọi là dưa Mán.

Thật buồn cười vì mở đầu cho “phóng sự” “Những bông hoa Cán Tỷ” bằng một bà già. Nhưng các cụ bẩu, “tre già, măng mọc”; không có “hoa già” sao có “hoa trẻ” được?

Hóa ra, tốp bà con bán dưa đúng là “bà con” – họ hàng với nhau thật. Có già, có trẻ - có bà có cháu, có mẹ có con, có chị, có em. Toàn phụ nữ cả, cô bé nào cũng xinh tươi như hoa...

Ảnh trên: Bà cụ đang đếm lại tiền sau khi bán được cho khách mấy quả dưa.

Đây là bà mẹ này:






Có một cô bé, rất cá tính






 và chăm chỉ:


Còn cô bé xinh tươi mặc áo hồng này thì nghịch là chính. Còn cô em thì phải, mặc áo xanh, hai cô bé cứ đùa nghịch bên cái cột cây số suốt. Còn bắt cả chấy rận cho nhau thì phải.














(Còn tiếp...)

No comments:

Post a Comment