Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…

Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…

Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thursday, July 26, 2012

Con người Hà Giang (4) - Gặp gỡ nơi đỉnh đèo

Đi gần đến thị trấn Yên Minh - chính xác là còn cách thị trấn 10km thì gặp một tốp bà con người Mông. Cũng không hiểu là bà con đứng đó làm gì - có vẻ như là không làm gì cả, nhưng ăn mặc thì rõ là đẹp.


Xe đỗ. Cả đoàn ùa xuống "giao lưu" với bà con. Anh bạn đi cùng trong đoàn rút ngay bao Marlboro trắng ra mời một ông bác hơi già già và mấy anh có vẻ thanh niên. Họ đứng hút thuốc với nhau say sưa. Mình không hút thuốc, nhưng chính bây giờ lại nhận thấy việc hút thuốc không đến nỗi có hại như người ta vẫn tuyên truyền, hay nói một cách khác là nó cũng có ích lợi, ít nhất trong trường hợp này.


Khoái trá rít Marlboro
Ngoài hai anh trung niên này...
... thì già làng này là người đàn ông duy nhất
của tốp bà con
Chú trống choai này thì không tính
Có bà cụ đeo cả đồng hồ điện tử. Các cháu gái nhỏ thì ăn mặc sặc sỡ, chắc đó là những bộ quần áo đẹp nhất của họ rồi. Một chú thanh niên choai choai cũng mặc khá diện. 

Bà cụ còn đeo cả đồng hồ điện tử mới oách
Rất sặc sỡ!
Đang nhịn cười (vì cái ống kính) đấy 
Nhịn không được, che miệng cười
Nghiêm trang
Buổi chiều đã dần đi về cuối, nhưng trời còn sáng. Bà con cười đùa vui vẻ. Một bà khi bị cái ống kính máy ảnh soi vào còn cười, dáng oai vệ như một nữ tướng.

Đăm chiêu
Tò mò
Và đây: Nữ tướng!
Bai bai bà con, anh em hành quân tiếp đến thị trấn Yên Minh, quả thực là người cứ nao nao. Bà con vui vẻ quá, nhưng cũng nghèo quá!

No comments:

Post a Comment