Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…

Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…

Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Wednesday, August 1, 2012

Những người tôi gặp ở Chennai (1) – Những người già


Ông cụ ở nhà ga
Tôi rất thích chụp ảnh ông già, bà già. Giá chụp được các cụ một cách tự nhiên trong cuộc sống là thích nhất, nhưng ở Ấn Độ, chụp được như thế rất khó. Cứ hễ nhìn thấy có người chụp ảnh mình là các cụ sang sửa quần áo, dù rất xuềnh xoàng, ngồi nghiêm trang, nhìn thẳng vào cái máy ảnh.









Ông cụ chờ xe bus
Gọi là "bà cụ" e hơi già quá, bà này nách
cái bao gì khá nặng và...
... tóc đều ngắn như nam giới - chắc cho nó mát!
Có ông cụ ngồi bàng quan và thờ ơ với mọi chuyện ở nhà Ga trung tâm thành phố. Có ông cụ bán bản đồ, sau khi bán được tấm bản đồ cho thằng cha lạ mặt, lại được đề nghị cho chụp ảnh, cụ đứng nghiêm túc, mắt nhìn thẳng. Có ông cụ đứng chờ xe bus một cách mệt mỏi và chán chường, còn ông cụ khác thì tất bật đi tìm mọi người trong đoàn cùng đi thăm bảo tàng.


Nghiêm trang 1 - Ông cụ bán bản đồ, sách hướng dẫn tham quan, du lịch

Nghiêm trang 2 - Bà cụ trong hiệu sách Bảo tàng
Nghiêm trang 3 - Bà cụ coi cửa nhà vệ sinh Bảo tàng thành phố
Hai bà cụ ở ngoài hiên nhà

Cụ ông tất bật
Một bà cụ bán sách, một bà cụ ngồi trông cửa khu vệ sinh bảo tàng thành phố - thu của tôi 10 rupee khi muốn chụp ảnh. Có nhiều bà cụ căt tóc ngắn như nam giới, lam lũ, vất vả y như những bà cụ ở ta vậy – sáng sớm chợ búa, tất bật. Còn có hai bà cụ không biết ngồi chơi hay tá túc luôn ở vỉa hè một ngôi nhà trông như nơi thờ cúng, nhưng ăn mặc thì không ra người hành khất, khá tươm tất. Mặt một bà cụ bôi một chất màu gì đó, vàng vàng… 


Một vài ảnh trên đây tôi bấm trong tình trạng ngồi ngả nghiêng trên chiếc Tuk Tuk, nên có thể không rõ lắm.

No comments:

Post a Comment