Hà Nội chẳng có mấy chỗ chơi, nên bà con thường
phải kéo nhau đi những “nước” Vincom, bây giờ có thêm mấy “xứ” như Royal City,
Town City… nhìn chung, chiều trẻ con là chính ấy mà.
Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma
Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…
Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…
Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma
Tuesday, December 31, 2013
Monday, December 30, 2013
Dân Chợ Giời và trai thành Nam
Tuesday, December 24, 2013
Ba lần một tuần
Chuyện kể rằng có chú “Cộng” nhà ta khi sang
Tây, thằng Tây nó bắt khai một tờ giấy chi chít chữ, sau mấy cái “trường” nào
là “xơ nêm”, nào là “ghivần nêm” có một chỗ nó đểu thế, nó viết chữ “Xếch”. Thằng
Tây đến lạ, quan tâm đến cả tình trạng sức khỏe sinh lý anh em thế này! Chú “Cộng”
ngẫm nghĩ một lúc, khai vào đó: “Three times per week”. Rất thật thà!
Sunday, December 22, 2013
Nhất y nhì dược
Với những người sinh khoảng trong tầm 196x khi
đi thi đại học thịnh câu đó: “Nhất y nhì dược, tạm được Bách Khoa, bỏ qua (hay “bét
ra” gì đó) sư phạm”. Nhưng với các thế hệ trước đó, thời không phải thi đại học,
thì tình hình có khác.
Saturday, December 21, 2013
Bôlêrô của Raven
Năm em trai mình mới chỉ tuổi rưỡi, hai tuổi,
nhà nghèo lắm. Mẹ là cô giáo, bố là cán bộ, cả nước mới bỏ bao cấp một thời
gian ngắn, chính sách “bù giá vào lưng” (nhầm, vào lương) làm cho những người
ăn lương ngân sách của Nhà nước cuộc sống khó khăn kinh khủng.
Friday, December 20, 2013
Sa Pa có tuyết rơi
Đài báo gió mùa đông bắc tăng cường, đang rét
căm căm ông Trời “bồi” thêm cho một cú, và lâu nay người ta bắt đầu quen với
câu đùa “Không biết có qua được mùa đông này không…”
Thursday, December 12, 2013
Mùa “thi hành án”
Hồi sinh viên có dịp đi dự lễ sang cát cải táng
cho một anh bạn chết trẻ. Khi chết, mới 21 tuổi, chưa yêu đương gì, chỉ học và
chơi thể thao. Mấy thằng thanh niên kéo xuống Văn Điển từ tờ mờ sáng. Đứng một
lúc thấy có mấy ông “thợ bốc” lục tục kéo ra, mặt mũi khá vênh váo và quan trọng.
Wednesday, December 11, 2013
Trẻ con thích đi dép trái
Không chỉ thế, trẻ con ở quê còn thích đi đất.
Đi dép trái, nó chặt chân hơn so với đi bình thường. Chính cũng vì tiện lợi cho
việc chạy nhảy, mà chúng nó thích đi đất hơn.
Tuesday, December 10, 2013
"Cụ mượt"
Hồi mình còn bé tí, có lần ông cụ nhà mình mừng
tuổi cho mười đồng, tờ tiền to nhất lúc bấy giờ, màu đỏ đỏ. Năm đó cụ được thưởng
nhiều do lo được cho cơ quan một công trình xây dựng ở đâu đó tận Thái Nguyên.
Hồi đó mười đồng có khi phải như cả triệu đồng bây giờ, và được mình cất đi
dành mua sách vở.
Monday, December 9, 2013
Ai lấy đi và ai để lại?
Hai người nổi tiếng ra đi cách nhau chừng 60
ngày. Cả hai ông cùng sống thọ. Một người là vị đại tướng đỏ của Việt Nam, còn
một người, như mình biết và có lẽ như thế thật – đúng nghĩa là anh hùng giải
phóng dân tộc, giải phóng con người.
Saturday, November 23, 2013
Con sán của Hoa Đà
Ngày xưa đọc tích truyện về Quan Vân Trường,
ông ấy bị tên độc vào tay, nhờ Hoa Đà phẫu thuật. Thuốc độc đã ngấm đến tận
xương nên Hoa Đà đề nghị làm cái vòng sắt gông tay vào cột nhà, xử lý cho dễ.
Quan Công bảo, khỏi cần, để Quan mỗ vừa đánh cờ, vừa để cụ làm. Hoa Đà mổ vết
thương ra, thấy xương đã ngấm độc xanh lè phải dùng dao cạo ken két, máu mủ chảy
đầy một khay. Trong khi đó Quan Công vẫn đánh cờ “chém chiếu hỏi hết” cứ chan
chát. Theo cái tích này, cả hai ông, thật phi thường.
Monday, November 18, 2013
Nước mắt chảy xuôi
Thursday, November 14, 2013
Khám với chẳng khoách
Anh bạn đi học xứ Cờ Hoa về kể, ở bển ô tô mua
về chỉ việc đi đăng ký xe, rồi cứ thế chạy, chẳng khám khoách gì hết. Đăng ký họ
cũng chỉ quản lý cái số VIN ở cửa xe mà chẳng quan tâm gì đến số máy số khung của
xe.
Monday, November 11, 2013
Ai là ai?
Dân quân tự vệ ở Thanh Hóa tham gia gia cố đê chủ động phòng chống bão số 14. Ảnh chỉ có tính chất minh họa |
Một. Hải Yến, em là ai?
Bão tan. Người Hà Nội tỉnh dậy ngơ ngác sau một
đêm mưa tầm tầm với những cành lá đung đưa ngoài cửa sổ. Trời nhẹ bẫng và cơn
bão đi mất. Dường như nó để lại cho người Hà Nội nhiều hụt hẫng. Cũng như nhiều
nơi gồng lên vì những tin tức Philippines và lo hoảng vì cơn bão đang đến, người
ta chuẩn bị cho việc “đón tiếp” bão thật chu đáo.
Cáo và chó săn
Cáo Tod và con chó săn Copper là đôi bạn tốt
cho đến mùa săn bắn, vì số phận, lại trở thành đối thủ của nhau.
Saturday, November 9, 2013
Lá chắn
Friday, November 8, 2013
Vạch phấn trên mặt bàn
Thursday, November 7, 2013
Bài tập làm văn
Ông Nguyễn Thanh Chấn giây phút bên người thân |
Người cán bộ điều tra cũng như học sinh, khi họ
viết nên bản kết luận điều tra, cũng là viết nên một bài tập làm văn. Mà bài
văn, thì bao giờ cũng có cấu trúc của nó: mở bài, thân bài, kết luận… Yêu cầu đối
với bài tập làm văn của cán bộ điều tra tốt là làm sao nội dung của nó thể hiện
gần nhất, sát thực nhất với hiện thực khách quan.
Wednesday, November 6, 2013
Xui dại trẻ con
Có hồi mình lên diễn đàn Ô tô Sài Gòn và Ô tô
Fun, mới đầu chỉ để đọc, về sau tham gia vì có nhiều câu hỏi liên quan đến luật,
ngứa ngáy muốn trả nhời.
Tuesday, November 5, 2013
Lời cuối
Vừa xem một bộ phim về một án tử hình cho một
tên giết người. Gia đình nạn nhân cũng luôn luôn cố gắng kêu gọi công lý, “ác
giả thì ác báo”.
Monday, November 4, 2013
Lão thày bói nửa mùa
Trong vòng vài năm trở lại đây, điện ảnh Trung
Quốc liên tục cho ra những bộ phim có liên quan đến thời kỳ Quốc Cộng hợp tác
chống Nhật. Trong các bộ phim đó, lắm anh hùng Trung Hoa Quốc dân Đảng đánh
nhau ác ra trò, có thể kể tên vài bộ phim mà ít nhiều đều đề cập đến vai trò
tích cực của Quốc dân Đảng:
Saturday, November 2, 2013
Là dân miền Bắc chớ nghe… nhạc vàng
Khánh Ly, thời Sài Gòn trước 1975 |
Lúc còn nhỏ thấy ông ngoại hay bí mật mở đài
nghe BBC, VOA… trong cái sự nơm nớp. “Hàng xóm” có một lão, thường rình ở cửa sổ,
lén lút mò mẫm rồi đi báo cáo. Sở dĩ chữ
hàng xóm được mình cho vào ngoặc kép, vì gia đình lão đó ở quê lên sau năm
1954, được chính quyền tiếp tay o ép mà bắt nhà mình do thừa chỗ ở, phải cho
thuê nhà. Cho thuê “đểu” thôi, vì bao nhiêu năm tiền nhà vẫn thế qua nhiều lần
trượt giá, nhà mình cũng không đòi và họ cũng không trả nữa.
Friday, November 1, 2013
“Ăn chay ngủ mặn”
Mình từ nhỏ khảnh ăn, tức là vừa kén ăn, vừa ăn
uống rất vớ vẩn, miễn là lúc đói có cái gì nạp vào bụng là ổn, hết đói cái đã
không muốn ăn nữa rồi. Đặc biệt là thịt thà cá mú, sơn hào hải vị… hoàn toàn
không ham, thích ăn ngũ cốc, rau dưa… rượu bia cũng không thích nốt.
Thursday, October 31, 2013
Kịch bản
Thế là đến ngày hôm nay, 31 tháng Mười, chưa
tìm thấy cô Huyền đâu cả. Hiện nay cũng chưa biết gọi cô ấy là gì nữa cơ…
Tuesday, October 29, 2013
Chuyện xe chuyện cộ
Một. Spacy và Yaris.
Đưa con đi học, có hai cô phụ huynh cũng được
con đi học. Một cô xinh như Ấn Độ, mũi cao tóc dài đen da ngăm ngăm dáng cao thể
thao, chân dài đến nách nhưng có vẻ không được mịn màng lắm (nào có được sờ vào
đâu mà biết) - chính xác là cô này “đẹp trai”. Cô kia chẳng biết xinh hay xấu,
da rất trắng như ngâm nước đã ba ngày, mũi tẹt mắt nông, lông mày thưa mặt gẫy
đầy tàn nhang. Cả hai cô có một điểm chung là hôm đi Spacy trắng, hôm đi Toyota
Yaris (chẳng nhớ màu gì nhưng khác màu nhau).
Monday, October 28, 2013
Bịp bợm!
Nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng |
Gần đây trên truyền thông rộ lên chuyện có nhiều
nhà ngoại cảm bịp bợm, chỉ ra cho thân nhân liệt sỹ toàn răng lợn xương bò. Mình
chẳng biết gì về chuyện đó, nên chẳng dám ho he gì. Nếu bây giờ đem kể ra một
hai chuyện, là “gia đình tôi cũng nhờ nhà ngoại cảm đi tìm, kết quả ra sao ra
sao đó”, thì người ta kể đầy ra rồi, có kể nữa, cũng chẳng ai vội tin. Vậy phải
cư xử ra sao đây?
Thursday, October 24, 2013
Đã đến lúc xem lại cả Ngọc Hoàng
Đi công tác mấy hôm chẳng có tin tức gì. Có “ba
gờ” vào Facebook gặp ngay một “status” của một bác gái, một trong những bác hay
“xợ quớ, kênh quớ…” “Sợ quá, bác sỹ thẩm mĩ vứt xác bệnh nhân xuống sông…”.
Sunday, October 20, 2013
Tám chữ vàng
Một.
Ngày xưa Lão Râu mắc bệnh kỳ thị nặng. Thời
thanh niên cũng thích ngó nghiêng cô nọ cô kia, dưng mà cứ thấy các “ưu điểm” của
các cô bị bộc lộ ra, là chán ngay.
Thursday, October 17, 2013
Tôi và Tăng Thanh Hà
Mình là mình rất thích cô Tăng Thanh Hà, một cô
gái xinh đẹp, người ngợm thon thả tuy có hơi lộ ít xương sườn, nhưng được cái có
nụ cười khả ái…
Tuesday, October 15, 2013
Nhanh nhạy
Hạ viện Mỹ đang chuẩn bị đóng cửa Chính phủ của
ông Obama. Khi ông ta thắng cử nhiệm kỳ thứ nhất ở nước Mỹ, người ta nháo nhác.
Friday, October 11, 2013
Người không được nắm tay
Mấy hôm rồi, chuyện tiếc thương Đại tướng là
chuyện được nói nhiều nhất. Báo chí lề phải lề trái, lề giữa lề mạng xã hội… các
hình ảnh cảm động được sẻ chia khắp nơi. Khi thì các bình nước, khi thì những
chiếc quạt được quay ra vỉa hè…
"Tượng đồng phơi những lối mòn"
Cỡ nhỏ cũng phải trên ngọn cây |
Canh cánh lời hứa với các bạn học cùng chuyên
văn từ hồi cấp hai, viết bài về cô chủ nhiệm, nhưng chẳng biết xông vào cái “đề
tài hót” ấy từ góc nào. Tự dưng hôm rồi trích hai câu thơ trong bài “Bác ơi!” của
Tố Hữu mới nhớ ra lời hứa. Lúc đầu cũng định “giật tít” kiểu như “Cô chủ nhiệm”
hoặc “Cô giáo dạy văn” nhưng thôi, chuyện còn phải tán nhiều cái lung tung nữa.
Thursday, October 10, 2013
Khi Bin Ghết hỏi ý kiến lão Râu
Anh Bin Ghết và Lão Râu chuẩn bị đi khảo sát dự án làm đường giao thông nông thôn |
Wednesday, October 9, 2013
“Có sức khỏe, là có tất cả!”
Một. Chú Hi.
Chú Hi là em ruột bác Phạm Thế Duyệt, nguyên Bí
thư thành ủy Hà Nội. Hè 1997, 1998 mình cùng bơi ở bể bơi trong khu Đại học
Bách Khoa cùng với chú ấy. Đã có tuổi, ngoài 60, nhưng chú rất khỏe, thể hình rắn
chắc đầy cơ bắp. Buổi nào chú cũng bơi 800 mét trườn sấp (crawl) rồi 1200 mét ếch
với một tốc độ kinh dị. Thanh niên cũng chẳng theo được chú. Chú có sức khỏe cực
tốt, chẳng ốm đau bao giờ.
Tuesday, October 8, 2013
Trời xanh qua kẽ lá
Tiết mùa thu thường có sương mù sớm, nhất là
trên vùng núi cao, phải đến chín giờ sáng những tia nắng vàng nhạt nhạt mới xuất
hiện. Xuyên qua những vòm lá, ánh nắng còn yếu quyện một cách khéo léo với màn
sương đang tan, tạo nên một thứ ánh sáng kỳ ảo đẹp tuyệt vời. Nếu như không quá
mệt với việc leo núi, thì tận hưởng cái bầu không khí trong lành của núi rừng
và những hình ảnh lung linh ấy, thật là một niềm hạnh phúc lớn.
Monday, October 7, 2013
Vĩ nhân và ngôi sao
Những dự đoán đã tỏ ra là đúng, ngay cả bài viết
cố gắng khách quan hết sức của mình mà còn có người thích nhảy vào tranh cãi, nữa
là những ý kiến lề nọ lề kia. Đã thế, chẳng tội gì mà nhịn mà im, ta nói tiếp.
Sunday, October 6, 2013
Nhất tướng công thành…
Đây là bức ảnh của Cụ Giáp mà Người lang thang cuối cùng thích nhất |
Thế là Cụ đã đi… cái sự “đi” tất yếu sẽ đến
nhưng cái mà người ta cảm nhận rõ rệt rằng nó sẽ đến, chính là sự tranh cãi.
Cụ lãnh đạo quân đội cùng Bác Đảng lãnh đạo
nhân dân giành chiến thắng Điện Biên Phủ. Sáng sớm nay Bác Phan Huy Lê nói trên
VêTêVêMột rằng Cụ đã chiến thắng một cách cực kỳ nhân văn: giảm đến mức tối thiểu
thương vong của binh sỹ. Đó là một trong những điều người ta sẽ tranh cãi chán
chê.
Wednesday, October 2, 2013
Dọa
Mấy hôm nay nghe chán các thanh niên chửi nhau
trên Group ảnh của Facebook. Cứ là ong thủ luôn. Thôi chẳng nói nữa, toàn những
chuyện thị phi. Thanh niên còn trẻ, hăng, hay bốc đồng… nhất là “Ảnh mình vợ
người” chỉ một câu chê của người khác thành to chuyện ngay.
Saturday, September 21, 2013
Người khôn, người dại…
"Ăn cỗ đi trước, lội nước đi sau" - Tục ngữ Việt Nam
Đi đến trường mẫu giáo đón con rồi cho nó chơi ở
sân một lúc. Một bà cũng đi đón cháu, mắng xơi xơi thằng bé đang khóc sụt sịt: “Bánh
kẹo liên hoan thì phải xông vào mà ăn chứ, sao lại để chúng nó tranh hết như thế?”.
Thấy mình nhìn nhìn, bà ta phân bua: “Cháu nó dại lắm bác ạ, đúng là “khôn nhà
dại chợ”!”.
Thursday, September 12, 2013
Thursday, September 5, 2013
Này thì lại “tháng cô hồn”
Đi công tác về, còn cách 45km thì đến Hà Nội.
Đang đỗ ở đèn đỏ thì bên trái xe thấy sồn sột, sồn sột. Một anh xe ben to tướng
"âu yếm" cọ cả cái má xù xì, thô ráp của anh í vào bên hông xe mình,
"chơi" đủ cả hai cái cửa rồi mới dừng lại.
Thursday, August 29, 2013
Tuesday, August 27, 2013
“Kênh quớ!”
Đọc “Mẫn và Tôi” của Phan Tứ, thấy có bà “Kênh
quớ!”. Cái gì cũng một câu “Kênh quớ!”. Thì thà thì thào, một thông tin bé tí
cho thêm một thìa “bí hiểm” ra câu chuyện ngọt lừ.
Chúng ta sẽ bàn về vài thái độ “Kênh quớ!” như
thế trong cuộc sống…
Friday, August 23, 2013
Tấm ảnh
Hồi học cấp II đi học thêm trong khu tập thể Đại
học Bách Khoa Hà Nội, có học cùng một anh bạn tên là Ninh, bố anh bạn ấy tên là
Cầu, nên gọi là Ninh “Cầu”. Da trắng, môi đỏ hồng, người thâm thấp, hơi béo và
đầu thì lại khá to. Mái tóc mỏng mềm như tơ và ngả màu vàng chắc là do đi nắng
nhiều. Ninh khá nghịch, nhưng chưa có biểu hiện gì bất thường cho lắm, vì hồi
đó còn trẻ con cả, mới 12, 13 tuổi, biết gì đâu.
Wednesday, August 21, 2013
Sai đồng loạt
Tham gia giao thông ở Hà Nội bây giờ sợ nhất
đang đi qua đèn xanh bình thường thì chiều kia, đang đèn đỏ có một vị anh hùng
tự dưng tò tò đi – và kéo theo một hội vài chục xe kìn kìn đi theo.
Kiểu đó, ở Việt Nam ta thường xuyên xảy ra, đến
mức phổ biến. Từ những chuyện nhỏ như lời ăn tiếng nói hàng ngày, đến những
chuyện lớn ảnh hưởng đến hàng trăm hàng nghìn người.
Tuesday, August 20, 2013
“Ăn Rằm”
Nhớ hồi bé, cứ đến rằm Tháng Bảy âm lịch là ở
nhà lại làm cơm, có gà có qué, có xôi có thịt… và người lớn dặn: đi chơi nhớ đừng
về muộn, chiều nay nhà mình “ăn Rằm”.
Hồi đó thấy rằm tháng Bảy cũng là một dịp để ăn
uống. Gần đây mới biết rằm Tháng Bảy hay Lễ Vu lan, chính là một phong tục rất văn hóa bắt
nguồn từ một điển tích Phật Giáo, ngài Mục Kiền Liên cứu cho mẹ đang bị đọa địa
ngục được vãng sanh.
Saturday, August 17, 2013
Báo chợ Vòm
Thursday, August 8, 2013
Sợ!
Mình là người không may mắn. Mình từ nhỏ “cứng
bóng vía”, chẳng biết sợ ma sợ mãnh gì sất. Sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn
ven đô, nơi bóng tối ngự trị gần nửa thời gian của một ngày, nơi mà khái niệm “ruộng”
gắn liền với khái niệm “bãi tha ma” – nếu “sợ” thì chẳng dám đi đâu ra ngoài
vào buổi tối cả. Không biết “sợ” là gì, cũng là không may mắn.
Wednesday, August 7, 2013
Các cụ dạy, cấm có sai câu nào…
Các cụ nhà ta chẳng có biết
Vontaire, Decarte… là ai, dưng mà tư tưởng của các cụ thì lại rất triết học. Cứ
thỉnh thoảng nhớ ra một câu các cụ nhà ta dạy, ngẫm đi, ngẫm lại, thấy rất là
phê…
Subscribe to:
Posts (Atom)