Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma
Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…
Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…
Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma
Wednesday, June 27, 2012
Tuesday, June 26, 2012
Những hạm tàu Nga đầu tiên trên bến cảng Việt Nam
Tư liệu của đài Tiếng nói nước
Nga
Khi nào thì ở Việt Nam xuất hiện
những con tàu đầu tiên từ nước Nga xa xôi? Đó là câu hỏi mà chúng tôi bắt gặp
trong một số thư thính giả gửi đến gần đây. Quan sát viên đài chúng tôi đã yêu
cầu nhà sử học Matxcơva giải đáp câu hỏi này.
Wednesday, June 20, 2012
Thursday, June 14, 2012
Một chuyện tình Đà Lạt
Hungmgmi (NuocNga.net)
Một góc hồ Tuyền Lâm |
Những ngày ở Đà Lạt, bỗng gặp
lại một ông anh nhà thơ. Anh bỏ Hà Nội đã mấy năm vào “miền đất lạnh”. Anh xuất
xứ gia đình địa chủ gộc Bắc Giang, bố mẹ đã từng được Bảo Đại mời vào dinh làm
quản gia. Một buổi trưa, ngồi cùng anh bên bờ hồ Tuyền Lâm thơ mộng, vút ra xa
là một khung cảnh lãng mạn tuyệt vời. Hồ thì xanh thẳm, lặng phắc, và xa xa là
những đồi thông xanh rì nhấp nhô, nhấp nhô. Những con thuyền sơn trắng đậu sát
mép nước, dập dờn theo từng cơn sóng nhỏ. Bỗng mưa sầm sập đến, cả mâm rượu thu
lu sát góc quán. Trong những câu chuyện vi vút gió, tình cờ mới biết thêm rằng
ông anh là em trai ruột của Vương Thịnh, người đã dịch ra tiếng Việt bài hát
Chiều ngoại ô Moskva vẫn quen thuộc với hàng triệu thính giả người Việt suốt mấy
chục năm qua. Anh Vương Thịnh đã mất, là một người tài hoa và đã gắn định mệnh
đời mình với quê hương bạch dương khi chớm tuổi đôi mươi:
Thursday, June 7, 2012
Wednesday, June 6, 2012
Monday, June 4, 2012
Hồng như màu của bình minh…
Cách đây tầm sáu tháng đi qua
quán sách cũ quen thuộc, thấy bà hàng sách đang ngồi say mê hát với hai bà bạn.
Một ông già bắt nhịp, ý như “thày giáo” dạy hát.
Gần đây, nhà hàng xóm cùng ngõ
cũng xuất hiện một nhóm, tụ tập ba bốn bà già. Chẳng bao giờ nghe tiếng bà chủ
nhà ấy, thế mà bây giờ lại được nghe bả hát. Thế mới kỳ.
Subscribe to:
Posts (Atom)